VẠN
HỮU
TRƯỜNG
CA
- Sáng tác nửa phần đầu năm 2003
- Nhuận bút và hoàn tất tác phẩm ngày 26-8-2016
TNT Mặc Giang
KHƠI DÒNG
(Câu 01 đến câu 20)
Sáu nẻo xuống lên là chi nhỉ
Bốn loài sinh tử tựa chiêm bao
Xa xưa như mới hôm nào
04 Ngày mai mờ mịt cớ sao đón chờ
Bởi bờ mê nên mơ với mộng
Bởi bến vọng nên ngóng với trông
Tang thương khổ não chất chồng
08 Nổi trên sóng bạc chìm trong bể sầu
Này con tạo vì đâu nên nỗi
Vùi sinh linh chìm nổi bao phen
Kể từ vô thỉ rêu phong
12 Đến nay đan kín vô chung vẫn còn
Đường sinh tử đã mòn lối cũ
Nẻo hợp tan đã phủ bao lần
Bụi mờ rũ bóng phong trần
16 Trăng sao chưa nhạt phù vân chưa nhòa
Dừng chân lại bên tòa phố cũ
Ánh tà dương ấp ủ tàn phai
Khép hờ cánh cửa không cài
20 Hôm nay đã vậy ngày mai thế nào.
SỰ THẬT MUÔN ĐỜI
(Câu 21 đến câu 84)
Nhìn dấu vết biết bao nuối tiếc
Lối ngựa xe biền biệt mà đau
Buồn trông nước chảy qua cầu
24 Nước đi đi mãi sông sâu sâu mờ
Nước ái ngại chần chờ ngoáy lại
Sông thì thầm có phải thế không
Ô hay nước nước sông sông
28 Sông không có nước, nước sông còn gì
Sông đã có cớ chi nhớ nước
Nước đã hòa một thể cùng sông
Sông sông nước nước một dòng
32 Sông đừng hỏi nước xuôi dòng nghe sông
Sông với nước đã đồng chân thể
Mỗi hợp tan câu nệ mà chi
Lững lờ nước mãi trôi đi
36 Sông nhìn cúi mặt mỗi thì hợp tan
Nước vẫn thế miên man đi mãi
Mọi bóng hình sắc thái không pha
Đầu nguồn nước cũng la đà
40 Cuối sông nước cũng chưa xa đâu là
Khi nóng lạnh phong ba bão táp
Lúc lặng yên rào rạt mộng mơ
Lượn quanh uốn khúc nên thơ
44 Nước sông quyện lấy đôi bờ nước sông
Nước biến thể bềnh bồng thế kỷ
Xuyên tận cùng ý vị thanh cao
Thác ghềnh đồi núi cũng vào
48 Ao hồ sông lạch có nào ngại chi
Mang nguồn mạch cũng vì sự sống
Khắp mọi loài tận dụng xưa nay
Ngàn xưa nước cũng miệt mài
52 Ngàn sau nước cũng chưa phai sắc màu
Xuôi về tận biển sâu sâu mãi
Bay lên ngàn đối đãi thành mây
Bồng bềnh trôi nổi tháng ngày
56 Dù cho Nam Bắc Đông Tây chẳng sờn
Khi nhân thế mỏi mòn nắng hạn
Mây trên ngàn duyên dáng làm mưa
Rơi từng hạt nhỏ lưa thưa
60 Đến khi cạn hết cho vừa nhân gian
Nước là mây trên ngàn tụ hội
Bay khắp cùng thấu cõi trời xanh
Đón từng sợi nắng long lanh
64 Bay trên đồng nội ngọn ngành cỏ cây
Đạp thời gian rày đây mai đó
Cỡi không gian đã có từ xưa
Kết mây đan gió ru mưa
68 Vóc hình của nước nguyên sơ chẳng mòn
Tưới lên tận đầu non góc biển
Xuôi về nguồn bến cũ sông xưa
Sông sâu sâu mấy cũng vừa
72 Núi cao cao mấy cũng vừa núi non
Nước mải miết bào mòn sỏi đá
Nối tình dài biển cả sông sâu
Nương theo bèo bọt gối đầu
76 Nằm trên sóng bạc bắc cầu núi sông
Sương thấm tóc pha hồng đổi tía
Nắng kề vai ngắm nghía nước sông
Nước vui reo khúc giữa dòng
80 Sông mừng trổi nhạc bềnh bồng nước trôi
Sông với nước chung đôi một bóng
Nước với sông một bóng chung đôi
Trăm năm cũng chỉ một đời
84 Ngàn năm nguyên vẹn một lời nước sông.
TA CÙNG VẠN HỮU KHÔNG HAI
(Câu 85 đến câu 116)
Ngẫm vạn hữu cũng đồng thế ấy
Ngẫm muôn loài cũng vậy mà thôi
Thay hình đổi dạng lần hồi
88 Tụ thời duyên hợp tán thời ly tan
Tụ từ thuở hồng hoang mờ ảo
Tán từ thời tuyệt xảo lân tinh
Mờ mờ ảo ảo dáng hình
92 Có không không có lung linh vậy mà
Rồi cứ thế vào ra vạn hữu
Theo thời gian thành tựu muôn loài
Ai người ngẫm lại mà coi
96 Cái gương kim cổ từng soi mấy lần
Khắp ba cõi dần dần hiện rõ
Khắp mười phương sáng tỏ hiển bày
"Có thì có tự mảy may
100 Không thì cả thế gian này cũng không"
Tâm ta lớn mênh mông cùng khắp
Vũ trụ này còn nhỏ hơn ta
Tâm ta trùm tất cả mà
104 Mười phương ba cõi là nhà xưa nay
Mọi vóc dáng phô bày ra đó
Mọi bóng hình nay có mai không
Ra đi từ chỗ có không
108 Trở về thăm lại có không vậy mà
Nơi chốn cũ có ta từ đó
Và ngày mai ta ngó lại chơi
Đi trong khắp nẻo đất trời
112 Đất trời bao lớn rong chơi không cùng
Cả ba cõi nhà chung uyên áo
Khắp mười phương ta đáo ta lui
Đừng vì cát bụi dập vùi
116 Đừng vì lửa khói mà thui đốt mình.
NHÂN LOẠI CỦA TA
(Câu 117 đến câu 212)
Đi như ánh bình minh tỏa rạng
Về sáng ngời tựa hạt minh châu
Đời người tựa thể bóng câu
120 Vùi bay một cái sắc màu chưa tan
Một năm những lầm than gian khó
Cả trăm năm sương gió bao lần
Một ngày bao lúc tần ngần
124 Ba vạn quá đủ còn than nỗi gì
Cuộc nhân thế không chi không có
Bãi phong trần vò võ tang thương
Vèo trông ngọn cỏ bên đường
128 Công danh phù thế vấn vương đọa đày
Chiếc bào ảnh thương thay những kẻ
Bãi nương dâu nhìn khẽ mà đau
Làm người ta phải biết nhau
132 Đức, từ, ân, nghĩa, trước, sau: Mới còn
Nhớ lại thuở hồng hoang loang lổ
Thời con người thượng cổ sơ khai
Ăn lông ở lỗ dùi mài
136 Trên đường chuyển hóa đã dài dặm băng
Dù vua chúa cung vàng điện ngọc
Dù thượng lưu gấm vóc lụa là
Dù cho nam nữ trẻ già
140 Cùng đinh lê thứ cũng là thế nhân
Chung sức sống tương thân tương ái
Dựng tin yêu gặt hái tinh hoa
Chia cơm sẻ áo chan hòa
144 Đói no ấm lạnh dịu xoa ân tình
Thấy ai khổ chính mình đau khổ
Nhìn ai vui lòng trổ bông hoa
Lầu son gác tía mấy tòa
148 Nhà tranh vách lá cũng hòa thế thôi
Lúc còn bé nằm nôi bú mớm
Cho đến khi khôn lớn nên người
Giàu sang phú quý xinh tươi
152 Xấu xa khờ khạo cũng người trần gian
Dẫu diễm phúc huy hoàng đài các
Dẫu nghèo nàn mộc mạc ngại chi
Khôn ngoan ăn thuở ở thì
156 Ghét ganh cố chấp ngu si dại khờ
Tâm hồn đẹp bao giờ cũng có
Lòng thanh cao bốn vó không bằng
Đẹp từ dung mạo nói năng
160 Đẹp trong bản chất đẹp băng ra ngoài
Đẹp huyền diệu trăng soi e thẹn
Đẹp tinh mơ hoa lá hờn ghen
Đất trời nghiêng ngửa lén nhìn
164 Ngân hà xao xuyến vén rèm trộm coi
Đẹp như thế đâu đòi son phấn
Đẹp sắc màu đem quấn lung tung
Bao nhiêu cái đẹp không dùng
168 Đuổi theo bào ảnh khổ chung ích gì
Đẹp như bé hài nhi mủm mỉm
Cho đến khi sắc tím không pha
Nam thanh nữ tú trẻ già
172 Đẹp như thế ấy mới là người khôn
Thân giả tạm nay còn mai mất
Hồn thanh cao diễm tuyệt xưa nay
Chết là giao điểm đổi thay
176 Dùng thân hình mới tháng ngày tiêu dao
Trong huyễn tượng ta nào có ngại
Gọt tâm tư gặt hái tinh ba
Ba đường sáu nẻo là nhà
180 Thong dong rảo bước trên tòa sắc không
Sinh là lúc từ không ra có
Tử là thời từ có ra không
Có không một thể tương đồng
184 Duyên còn ta có duyên không ta về
Cả vũ trụ chưa hề sinh tử
Cả hư vô trụ vũ đón mời
Còn thì ta sống vui chơi
188 Chết thì ta bỏ không lời tiếc than
Vì nhân thế cưu mang ta lại
Vì hạnh nguyền dầu dãi đến đâu
Ngại gì bốn biển năm châu
192 Đen, vàng, đỏ, trắng đủ màu đủ da
Tình sâu nặng nên ta dong ruổi
Nghĩa thân thương mòn mỏi chi cam
Vô tâm vô tác ta làm
196 Trải muôn ngàn kiếp gian nan không sờn
Vì con người vui hơn các cõi
Tánh tình người dễ nói dễ nghe
Buồn thì đong giọt nước nhòa
200 Vui thì đồng cảm chan hòa reo vang
Lên cao vút dây đàn réo rắt
Xuống tận cùng khúc ngặt du dương
Ngân vang khúc nhạc vô thường
204 Trường Ca Vạn Hữu yêu thương muôn loài
Đỉnh gió hú lưng đồi hòa quyện
Khung trời xa vọng tiếng chuông ngân
"Mặc người mưa Sở mây Tần"
208 Phù sinh chuyển hóa phù vân cơ hồ
Băng bốn mùa cỏ hoa xanh lá
Nhặt rong rêu sỏi đá kết tinh
Nhô lên rạng ánh bình minh
212 Hoàng hôn khép núi lung linh chiều tà.
MA QUỶ THÂN THƯƠNG
(Câu 213 đến câu 348)
Giờ ta bước đi qua cõi khác
Của từng loài dạo mát thăm chơi
Đón đường đã gặp Ma Trơi
216 Cùng ta đi nhé thăm loài quỷ ma
Sát bên cạnh đâu xa đâu cách
Không hình hài nên cách nên xa
Đẹp không thế giới loài ma
220 Sống bằng tâm tưởng ai mà biết chi
Cũng đủ cả không chi không có
Cũng xanh vàng trắng đỏ tím đen
Mới nhìn sao thấy quen quen
224 Đường xưa lối cũ chưa hoen bóng hình
Kìa em bé vừa sinh ra đó
Trên dương gian bỏ xó một người
Em cười mở mắt sáng ngời
228 Đã tan hồn phách của người trần gian
Loài quỷ ma cũng thân cũng phận
Cũng cười tươi điểm phấn tô son
Giận hờn ganh ghét buồn thương
232 Đồng quê thôn giã phố phường ngao du
Lúc đói rách trời u mây ám
Khi rình rang ăn chán uống chường
Đến đi như chỗ không đường
236 Biến ra một cái đã trườn bên kia
Đôi nam nữ mang hia vạn dặm
Kề bên nhau vải thắm quần thoa
Vụt ra ánh chớp sáng lòa
240 Hiện hình xinh đẹp như hoa đầu mùa
Cùng già trẻ trầm trồ ngắm nghía
Cũng nữ nam thấm thía tình Ma
Quỷ ma cũng sống vậy mà
244 Cũng ăn cũng nghĩa cũng là anh em
Kìa Ma nữ nhìn xem cho kỹ
Đẹp nghiêng thành đáng ví Tây Thi
Đẹp từ dung mạo đứng đi
248 Nói năng dung hạnh khó chi sánh bằng
Thòng đáy nguyệt Chị Hằng ngây ngất
Vọng Diana Anh Quốc khen thầm
Ba cô dưới ánh trăng rằm
252 Mỗi cô một vẻ biết thăm cô nào
Cứ mải miết thì thào chút đã
Quay lại nhìn cho há hồn ma
Ma thì ta đã đi qua
256 Hôm nay thăm lại quê nhà năm xưa
Liêu Trai Chí Dị vừa xem đó
Bao phim ảnh huyễn ảo Đông Tây
Ma đâu rùng rợn thế này
260 Quỷ đâu kỳ dị mà gây kinh hoàng
Người không hiểu nói xoàng chi nhẽ
Cho quỷ ma nhìn khẽ mà đau
Mỗi loài riêng biệt thế thôi
264 Cùng nhau tôn trọng đãi bôi chi nào
Đời ma quỷ không sao kể xiết
Phận quỷ ma cũng biết khổ đau
Tha ma mấy lớp lên màu
268 Khói hương nhòa nhạt làm nau mấy lần
Cùng Ma Vương theo chân chỉ hướng
Cùng Quỷ Vương nào phướn nào phan
Lọng che cờ phất huy hoàng
272 Thăm cho biết hết các hàng quỷ ma
Có loài khổ không nhà không cửa
Có loài sang của chứa chất chồng
Loài thì bữa có bữa không
276 Loài thì lầu tía gác hồng tư dinh
Loài cô quạnh tủi mình thui thủi
Loài dọc ngang dời núi lấp sông
Loài thì mình ngọc mày rồng
280 Loài thì phá phách ăn không ngồi rồi
Còn có con đứng hoài một chỗ
Dõi mắt nhìn cú vọ hờn căm
Hận từ một kiếp xa xăm
284 Làm ma sầu hận cứ nằm mãi đây
Lại có ma mặt mày lơ đãng
Chẳng nói năng ngày chán đêm chường
Tiếc thân oanh liệt phi thường
288 Sa cơ thất thế tìm phương trốn đời
Đông với Tây lẫn nơi Nam Bắc
Tóc với da đủ sắc đủ màu
Này Ma Á, nọ Ma Âu
292 Thấp cao ốm mập năm châu đề huề
Cũng hội nhập Bang, Tề, Đảng, Phái
Cũng hơn thua phải trái đúng sai
Kèo nài bớt một thêm hai
296 Phân tranh chí chóe giải hoài không xong
Rất nhiều con chẳng mong lên đó
Ở dưới này còn có hơn không
Can trường dũng lược tinh thông
300 Kinh bang tế thế lấp vòng càn khôn
Lại nhiều con vong ân bội nghĩa
Sống gian ngoa chôm chỉa mồi chài
Khua môi múa mép cân đai
304 Mị dân bán nước phủ đài hư vinh
Nhiều quỷ ma quang minh chính đại
Thật xứng danh khí khái trượng phu
Hy sinh chẳng nệ đền bù
308 Thanh liêm chánh trực thiên thu tôn thờ
Nhiều bạn ma nãy giờ đứng đợi
Quá lâu rồi mong mỏi gặp nhau
Nắm tay thương nhớ rầu rầu
312 Nghe tim se thắt, nghe sầu dâng dâng
Rồi nhân thế xoay vần thế ấy
Mỗi xuống lên từng thấy mặt nhau
Trông qua ngõ trước cửa sau
316 Đường xưa lối cũ xa xôi hoen mờ
Thuyền bến đợi trăng mơ soi bóng
Buông mái chèo gợn sóng hồn ma
Ma ơi còn nhớ lấy ta
320 Người quen thân ấy đã xa thuở nào
Ta còn biết ngươi sao không biết
Nay nhìn ngươi ta tiếc lắm thay
Buồn trông gió thoảng mây bay
324 Ta không nói nữa đọa đày hồn ma
Thôi từ biệt sắp qua một chuyến
Mỗi hợp tan lưu luyến lắm chi
Tạ từ ngươi ở ta đi
328 Phút giây giã biệt níu chi cũng tàn
Ngươi có nhớ lang thang tìm lối
Ta quay về trên cõi trần gian
Ta từ muôn thuở bình dân
332 Nếu ngươi không ngại ghé thăm chơi nào
Đây với đó có bao cách trở
Âm với dương ngươi chớ ngại ngùng
Mở ra cánh cửa vô cùng
336 Nhà chung ta sống của chung ta xài
Ma sung sướng coi hài lòng lắm
Ta mỉm cười cho thắm hồn ma
Ma ơi nâng chén cùng ta
340 Chia phôi một chuyến trăng ngà dặm soi
Rồi có lúc thảnh thơi quay lại
Ngộ tương phùng sẽ tái hợp thôi
Qua đi những phút bồi hồi
344 Nếu đi đã biến thì thôi cũng đành
Một kiếp khác loanh hoanh đâu đó
Nhận ra ta ngươi có mừng không
Cỡi trên đài ngọc sắc không
348 Rong chơi phỉ chí tang bồng hồ ai.
LÊN THĂM THƯỢNG GIỚI
(Câu 349 đến câu 512)
Vụt tích tắc lên Đài Thiên Sứ
Ta viếng thăm cảnh giới Thiên Cung
Thiên nhơn Tiên nữ điệp trùng
352 Ngọc Hoàng hớn hở cung nghinh đón vào
Câu chúc tụng bái chào qua lại
Tiệc linh đình đối đãi nâng ly
Hát ca ngâm xướng họa thùy
356 Hàng hàng lớp lớp xiêm y lụa là
Tiếng đàn địch ngân nga dịu vợi
Rồi uống ăn cười nói thâu canh
Hoa trời tung vãi thơm lành
360 Ngàn hương muôn sắc bao quanh vui mừng
Trông rực rỡ tưng bừng tuyệt thế
Đẹp huy hoàng diễm lệ vô song
Trông ra thứ lớp cuộn dòng
364 Nhìn vào chật ních bên trong đứng ngồi
Các Vua Trời lần hồi đến dự
Các dân Trời thứ tự lớp lang
Muôn muôn vạn vạn ngàn ngàn
368 Không có số đếm rõ ràng được đâu
Da với tóc tươi màu sấy, hấp
Vóc với hình cũng thấp cũng cao
Hân hoan ăn nói thanh cao
372 Đứng đi dáng điệu không sao mà lường
Các Thiên nữ không hương không phấn
Nhưng diễm kiều hơn phấn hơn hương
Mỗi cô mỗi vẻ khác thường
376 Mười phân vô nghĩa không phương sánh bằng
Đẹp huyền ảo diễm hằng ẩn hiện
Đẹp tự nhiên hòa quyện sắc hương
Sắc hương tàn tạ sắc hương
380 Cái đẹp trường viễn xem thường thời gian
Kìa Giáng Kiều từ ngàn năm trước
Lấp ló nhìn chậm bước giây lâu
Cài trâm còn vướng mái đầu
384 Hoa tình dang dở Bích Câu ngày nào
Hỡi Tú Uyên kẻ nghèo đèn sách
Cùng Giáng Kiều xa cách năm xưa
Nhìn cô, cô muốn hỏi thưa
388 "Chút tình thuở ấy còn chừa hay không"
Câu chuyện xưa chưa hồng đã tím
Lỡ cung đàn lên phím được đâu
Chia ly rơi rụng tinh sầu
392 Chuyện xưa gợn sóng Bích Câu xa mờ
Tôi khẽ bảo đừng mơ chi nữa
Cô đi rồi người cũ rêu xanh
Tú Uyên gởi lá theo cành
396 Gởi mây theo gió gởi vành trăng soi
Còn kia nữa Thiên Lôi, Thiên Tướng
Chen chúc nhau miễn cưỡng nhìn ta
Tề Thiên, Bát Giới, Na Tra
400 Táo quân, Tướng sĩ bôn ba đến chầu
Lấp ló nhìn thật lâu kinh ngạc
Từng gặp nhau lưu lạc muôn phương
Việc xong ai nấy lên đường
404 Không lộ tông tích vấn vương nặng tình
Đến hôm nay thình lình lại thấy
Họ thì thầm người ấy là ai
Tôi rằng đừng nói một hai
408 Ngọc Hoàng hiểu ý cười dài một phen
Cùng nắm tay Đế Thiên, Đế Thích
Khảy cung đàn tích tịch tình tang
Gật gù mở miệng cười vang
412 Tiệc tùng nối tiếp mở đàn hân hoan
Tôi bèn hỏi Ngọc Hoàng đôi chuyện
Chuyện ngàn xưa lẫn chuyện ngàn sau
Chuyện từ đã cũ phai màu
416 Chuyện nay biến động chuyện sau mơ hồ
Nào vũ trụ tạo, tô, sơn, phết
Nào muôn loài sống chết xưa nay
Nào là số phận định bày
420 Nào là Trời phạt dọa ngày nhát đêm
Nào thiên tai phủ thềm trời đất
Nào nhân tai chất ngất đau thương
Chỗ này tan nát máu xương
424 Chỗ kia điêu đứng khóc thương dậy trời
Chỗ nầy khổ hết lời ta thán
Chỗ kia đau ngao ngán rã rời
Nơi thì khốn khó muôn đời
428 Nơi thì diễm phúc ăn chơi dư thừa
Nơi thì khổ người thưa đất rộng
Nơi thì giàu chen sống phồn vinh
Trời cao sao chẳng công bình
432 Lượng Trời sao chẳng quang minh rõ ràng
Ai đã tạo muôn ngàn thế ấy
Sao nhẫn tâm không thấy mà đau
Khổ đau chồng chất khổ đau
436 Năm châu bốn biển nát màu tang thương
Các Vua Trời: Nhún nhường xuôi ngược
Ngọc Hoàng buồn: Từ trước tới nay
Ta thì cũng chỉ hai tay
440 Việc Trời đầy ắp giải bày chưa xong
Hết ngày giờ còn chồng còn chất
Suốt tháng năm quần quật rã rời
Cũng tranh cũng tụng tơi bời
444 Quơ phù múa phép tả tơi Thiên Đình
Còn hơn cả đao binh dưới thế
Chẳng nể nang chẳng thể thống chi
Thi nhau thịnh nộ sân si
448 Nhiều khi ta muốn bỏ đi cho rồi
Nhưng nghĩ lại ta thôi ráng chịu
Những bẽ bàng dụt díu cho ai
Ngậm cay nuốt đắng vùi mài
452 Cam tâm khổ não oằn vai đêm ngày
Trên thượng giới chóng chầy cũng chán
Mượn cớ thăm lai vãng trần gian
Nữ thời đắm lụy tình chàng
456 Nam thời cột chặt cô nàng dưới kia
Rồi trốn bỏ xa lìa Tiên cảnh
Nghe lệnh nghe cũng ngoảnh làm ngơ
Thiên binh Thiên tướng cũng lờ
460 Nhiều người xuống đó cũng mê không về
Và thêm nữa ê chề biết mấy
Sự hiểu lầm đầy dẫy trần gian
Người thì nói dọc nói ngang
464 Người thì trách móc đổ quàng cho ta
Cứ thử nghĩ cùng ta đâu khác
Dù mọi loài hay các Thiên Vương
Việc ai có nẻo có đường
468 Tội ác, đạo đức có phương ấy mà
Đường sáu nẻo lại qua dẫm nát
Bao luân trầm lưu lạc xuống lên
Phước thì rộng mở thênh thênh
472 Tội thì phải trả phải đền đã gây
Tôi không dám quấy rầy thêm nữa
Kẻo người Trời bỏ lỡ cuộc vui
Thật ra không phải do tôi
476 Mà tôi hỏi thế cho người nhân gian
Ngọc Hoàng bảo đừng màng chuyện ấy
Các Vua Trời cũng vẫy tay nhau
Người đừng nói thế chi đau
480 Nhờ Người đối đáp đôi câu hả lòng
Chuyện trên Trời dài dòng thế ấy
Chuyện trần gian cũng ngấy mang tai
Chuyện ai thì của riêng ai
484 Nào ai gánh được chuyện ai bao giờ
Người không lòng tĩnh bơ chẳng nói
Người có lòng thưa hỏi đôi câu
Nghe rồi ngẫm trước suy sau
488 May ra khuyên nhủ chút nào được chăng
Chứ có gì quyền năng tối thượng
Chứ có gì mà thưởng mà cho
Riêng ta cũng khổ dày vò
492 Nhiều khi cũng cảnh đói no một mình
Cùng nhà ngươi tâm tình cho biết
Cùng nhân gian nói thiệt cho hay
Ai mà hiểu được thì may
496 Ai mà nặng nhẹ đắng cay cũng đành
Đừng trách cứ Ông Xanh thăm thẳm
Trong vô cùng nào thẳm với xanh
Thẳm xanh lồng lộng thẳm xanh
500 Thái hư vô tận thẳm xanh khác gì
Chưa nghe biết cái chi cũng trách
Nghe biết rồi tai vách mách nhau
Chư Thiên thông cảm gật đầu
504 Người Trời cũng hết đâu mâu giận hờn
Tiệc đã tàn cây đàn thôi gảy
Phận của ai nấy quảy lên vai
Vô chung vô thỉ còn dài
508 Tùy tâm tùy hướng miệt mài thỉ chung
Quay nhìn nhau rồi cùng tiễn biệt
Dặm trường xa khá biết giữ gìn
Bụi mờ phủ lối bóng in
512 Nhắm đôi mắt lại vươn mình bay đi.
THẾ GIỚI ĐỊA NGỤC
(Câu 513 đến câu 676)
Biến một cái đã vào Địa Ngục
Bao nhiêu tầng lần lượt hiện ra
Thân quen như thể là nhà
516 Hiển bày như thể cùng ta với mình
Vốn từ thuở bình minh đã có
Tức cái thời vô thỉ hồng hoang
Ba đường sáu nẻo sinh tồn
520 Địa Ngục một cõi vết mòn không pha
Sáu loài đã vào ra mệt lữ
Bao xuống lên đừ đữ tâm can
Tấm thân cát bụi quy hàng
524 Nghiệp báo thiện ác đa mang khôn lường
Nghiệp là gốc tinh tường vi tế
Mỗi hành vi tự thể trả vay
Dù cho một chút mảy may
528 Đầu kim sợi chỉ hiển bày đích đang
Đừng ỷ y Thiên Đàng, Địa Ngục
Đừng dễ duôi Phàm tục, Thánh Hiền
Còn Nghiệp là ách là khiên
532 Dứt Nghiệp kết liễu hậu tiền lạnh băng
Không thấu hiểu nói nhăng nói cụi
Không tận tường vẽ bụi sa mưa
Gian ngoa trí trá lọc lừa
536 Quên câu "mắt Thánh mành thưa" cũ mèm
Nên lẫn thẫn dế mèn lưu ký
Ôm bóng đen ma mị tung hoành
Vòng tròn đan kín loanh quanh
540 Chúng sinh chìm nổi đoạn đành tóc tơ
Địa Ngục vốn đã chờ sẵn đó
Tự chui vào nào có hàm oan
A Tỳ, Vô Gián mở toang
544 Ngục Vương, Ngục Tốt lại than nữa rồi
Một khi thoát đừng mò xuống nữa
Bao răn đe khuyên bảo chẳng chừa
Đầu Trâu, Mặt Ngựa ậm ừa
548 Tay ta mỏi kiệt sao chưa hả lòng
Đủ thứ ngục cửa long chốt rã
Đủ thứ ngục vách ngã tường xiêu
Ma sầu Quỷ khốc tiêu điều
552 Đọa đày thống nỗi bao nhiêu lần rồi
Hết chết đi tới hồi sống lại
Hết gông cùm diễn tái cùm gông
Cơm ăn há miệng lửa hồng
556 Nước uống chưa nuốt da phồng thịt thau
Cõi Địa Ngục khổ đau vô tận
Dân Địa Ngục cùng thống vô vàn
Ngôn từ diễn tả lan man
560 Chui vô càng thấu muôn ngàn thảm thương
Đại Ma Thần chán chường ngao ngán
Đại Quỷ Vương cũng cạn nguồn cơn
Thật tình nói thiệt nào hơn
564 Nào đâu có muốn ở trong chốn này
Bởi tâm tạo hiển bày thế ấy
Bởi nghiệp làm trốn chạy đi đâu
Thiên Đàng ít kẻ tìm cầu
568 Địa Ngục xô đẩy đạp nhau chen vào
Nên Chủ Ngục ngậm bao ẩn nhẫn
Phải cầm cương thống lãnh Âm ty
Nếu không mường tượng ra đi
572 Địa Ngục vô chủ ầm ỳ nát tan
Người dương gian tánh nhân còn thế
Chốn A Tỳ tâm địa thảm thay
Cùm gông xiềng xích đọa đày
576 Giành giựt cấu xé xéo giày như rươi
Tội cũ trả mười mươi chưa dứt
Tội mới gây triền phược chất chồng
Cõi dương tu tập không xong
580 Cõi âm hẹp lối còn lòng đâu tu
Thật bất nhẫn nực cười dương thế
Bày lắm trò lễ mễ đảo điên
Giấy tờ vàng mã ngông nghênh
584 Cõi âm nào nhận lềnh khềnh viển vông
Trên dương gian thông đồng đút lót
Dùng kim tiền chạy chọt bao che
Cậy quyền cậy thế lăm le
588 Tham ô nhũng lạm kéo bè kết dây
Dưới Địa Ngục mảy may không động
Nghiệp báo trả không chống không chèo
Như hình với bóng đẳng đeo
592 Như vang theo tiếng cõng đèo li ti
Thế mới gọi A Tỳ, Vô Gián
Bao nhiêu tầng ứng cảm tức thì
Trả xong tự động thoát đi
596 Chưa xong kiếp kiếp nằm ỳ thế thôi
Còn nếu có ngoại trừ phước đức
Lập Đàn Tràng cúng tế hàm linh
Trên thời Tam Bảo chứng minh
600 Dưới thời khẩn thiết chân thành may ra
Phải thông hiểu đường tà nẻo chánh
Phải liễu tri Tứ Thánh - Lục Phàm
Hàm ân đã có hàm oan
604 Đã ân cho lắm thì oan nỗi gì
Nghiệp đã gây trước sau phải trả
Nghiệp đã tạo chì đá đeo mang
Ai làm nấy chịu rõ ràng
608 Không ai đổ vấy kêu vang não lòng
Sao vừa thoát khỏi vòng ngục tối
Lại tròng đầu lủi thủi nhào vô
Ăn năn hối cải trôi bờ
612 Vô nhân mục thị giả khờ giả ngây
Tội ác kia chạy ngày trốn nắng
Đêm đen ngòm thức trắng đưa chân
Thương thay nghiệt ngã phong trần
616 Tiếc thay lục đạo phù vân luân trầm
Đường không đi, sa hầm, lọt hố
Lối không lần, núp ổ, chui hang
Sông sâu biển rộng chẳng màng
620 Lơi bơi ngõ hẹp, lan man ao hồ
Khi còn sống tĩnh bơ dưng dửng
Vô nghĩa nhân phóng túng lao lung
Gần chết khiếp đảm hãi hùng
624 Đâu còn kịp nữa hỡi phường ngu si
Lại trách ngục A Tỳ - Vô Gián
Lại khấu đấu ai oán Ma Vương
Đầu Trâu, Mặt Ngựa dẫn đường
628 Ngục ta Ngục tốt thét khan cổ rồi
Cõi Địa Ngục do người dương thế
Tâm địa làm tự thể đeo mang
Buồn không một cõi Thiên Đàng
632 Thờ ơ lạnh nhạt ngó ngàng chi đâu
Hiểu quá mà phàm phu dễ thở
Sống Tứ Thánh thật khó vô vàn
Sân si lồng lộn hai mang
636 Thanh cao đức độ bảng vàng trống trơn
Nên sáu nẻo đã mòn lối cũ
Và ba đường lũ khũ lên men
Đêm khuya mù mịt bóng đen
640 Con đom đóm nhỏ thắp đèn sao xong
Giữa Địa Ngục - Trần Gian gần lắm
Giữa Lục Phàm - Tứ Thánh cách xa
Tâm ác vốn sẵn là nhà
644 Tâm thiện mỏng mảnh la đà đầu sương
Bậc thượng sĩ xuất trần khó kiếm
Kẻ phàm phu nhỏ hẹp dẫy đầy
Bắc thang mà hỏi chân mây
648 Leo lên quan ải tỏ bày sao đây
Hướng tu tập chóng chầy lần lữa
Nẻo trầm luân bừa mứa tung hoành
Chẳng thương một chút tơ mành
652 Nhân từ đạo đức treo cành tầm khô
Khuyên nhân thế giật mơ tỉnh mộng
Khuyên người đời trầm thống xưa nay
Khéo tu thì sẽ có ngày
656 Vụng tu cố gắng chớ hay chần chờ
Lại xin nhắc "vải thưa, mắt Thánh"
Lại nhắc thêm "trốn nắng chạy trời"
Dong thuyền Thánh đức ra khơi
660 Lo chi Địa Ngục ru hời đêm đông
Đường tu tập cửa không cứ bước
Nghiệp chúng sinh triền phược giã từ
Còn đâu mà ngục với tù
664 A Tỳ, Vô Gián xa rời vĩnh nhiên
Đừng có hỏi Tiên, Hiền, Thánh, Phật
Trong quý Ngài chính thật là ta
Tu thì Phật, Thánh không xa
668 Không tu tự khắc là Ma tức thì
Đừng có hỏi đường về Cực Lạc
Cũng không màng Địa Ngục ở đâu
Do tâm xuất phát làm đầu
672 Từ tâm biểu thị là câu trau mình
Tâm không khởi tội tình im bặt
Nghiệp không gây thiện ác lặng thinh
Lục Phàm - Tứ Thánh hóa sinh
676 Vào ra tự tại hàm linh độ đời.
THẾ GIỚI A TU LA
(Câu 677 đến câu 784)
Giờ ta lại rong chơi cõi khác
Cõi nào hè, thế giới Tu La
Gọi đủ là A Tu La
680 Nghe tên đã biết Tu La là gì
Cõi này vốn sân si ra phết
Dễ nổi cơn lục tặc tam bành
Đánh nhau chí chóe đua tranh
684 Giành nhau đỉa đói ngọn ngành không buông
Đụng tới Sân, giận hờn tơi tả
Đụng tới Si, sỏi đá chiến chinh
Đến khi rã xác tiêu hình
688 Tức thì hiển hiện lại mình với ta
Bởi ảo vọng giữa tà với chánh
Bởi mơ hồ tội tánh khá xa
Sân si cứ thế lên đà
692 Nào ngờ đích thực Tu La là mình
Hãy nhận diện tận tình căn cội
Loài này cũng tài giỏi lắm đây
Nhưng do sân hận sâu dày
696 Si mê lầm lạc lỗi này mà ra
Cũng biến hóa thần ma quỷ chước
Cũng múa may thao lược thần thông
Lên trời dễ ợt như không
700 Xuống đất nhắm mắt mựa hồng có ngay
Biết bao phen tỏ bày hung hãn
Đánh Vua Trời chí mạng hẳn hoi
Tranh giành quyền lực thử coi
704 Nhưng sức có hạn là loài Tu La
Nên từ cõi Tu La trở xuống
Đây là loài nhũng loạn tai ương
Có phù có phép cao cường
708 Dễ sân dễ hận tráo lường hiểm sâu
Lại trí trá nay đầu mai đánh
Lại tàng hình nay Thánh mai Hiền
Thiện Thần ít có minh nhiên
712 Ác Thần Ác Quỷ hiện tiền khắp nơi
Các Thần Linh chính loài này vậy
Và biết đâu "lên Cốt, xuống Đồng"
Các nhà "ngoại cảm" lông bông
716 Mượn danh giả tướng phiêu bồng nhân gian
"Dựa bề trên" Thánh Thần ban phép
"Dựa ơn trên" khua mép phì phù
Có mắt mà hỏi người mù
720 Bởi người nhân thế mịt mù mà ra
Dẫu cho Thần Tu La tên tuổi
Cũng chỉ là một loại chúng sinh
Làm người mới thật quanh vinh
724 Đi lên đi xuống tự mình mà thôi
A Tu La là loài phi thực
Sân si mạn ấm ức đeo mang
Tranh giành đấm đá làm càng
728 Phi nhân phi nghĩa mà ham nỗi gì
A Tu La, thiện thì rất ít
Mà ác thì thiên địa lềnh khênh
Một khi sân hận nổi lên
732 Tơi bời khói lửa đảo điên đất trời
Trên nhân gian dựa hơi lắm lắm
Mượn Thần Linh gạt gẫm nhiễu nhương
Bao người nhẹ dạ không tường
736 Nghe ngóng linh hiển tìm phương giải nàn
Tốn tiền bạc thời gian đeo đuổi
Tốn gạo cơm lầm lũi lễ bày
Ngẫm trò lường gạt thảm thay
740 Ngẫm đời khốn khổ tỏ bày sao đây
Nên quỷ ma dẫy đầy là thế
Miễn kim tiền bất kể lương tâm
Nào ngờ tiền mất tật mang
744 Nói ra xấu hổ đành cam ngậm lòng
Không ít đâu khắp trên thế giới
Không luận phân da trắng da màu
Buôn Thần bán Thánh năm châu
748 Trải ra bốn biển não sầu truông mây
Có Thần nào ra tay kỳ quặc
Có Thánh nào trở mặt đảo điên
Chẳng qua cái bọn kim tiền
752 Chẳng qua một lũ mua Tiên bán Trời
Đừng cho rằng cái thời đồ đá
Chính cái thời tuyệt thế văn minh
Cái thời công nghệ vệ tinh
756 Càng siêu càng tuyệt Thần Linh Ta Bà
Khi tựu thành nhờ ta bố thí
Khi bại vong đổ quỷ đổ ma
Trơ trơ bản mặt đẫy đà
760 Nếu ai cũng vậy tiêu ma Thánh Hiền
Người nhân nghĩa có tiền có hậu
Có trước sau thẩm thấu hậu tiền
Chẳng qua một nhúm xảo chuyên
764 Thời nào cũng có não phiền nhân sinh
A Tu La giật mình nghe ngóng
Người trần gian lật lọng bó tay
Vậy mà họ sống phay phay
768 Chẳng ai dám động diệt ngay gian tà
Mỗi loài riêng nhìn qua để biết
Thế giới ai nghiệp biệt riêng ai
Nào ai dám động tới ai
772 Nào ai hứng chịu cho ai bao giờ
Nếu phát động phất cờ triêu tiệt
Máy huyền cơ chơn thiệt bất hư
Còn gì là cõi Thái hư
776 Chúng sinh vạn loại lò cừ nấu nung
Dù hiện hữu sống chung trời đất
Dù là chung hà tất đã chung
Chung nhau sao được mà chung
780 Cái riêng mà giống cái chung mới kỳ
Tạm biệt nghe cớ chi nói nữa
Nói cho nhiều cũng rứa mà thôi
Dặm ngàn băng giá lên ngôi
784 Hư vô lồng lộng lở bồi tháng năm.
THẾ GIỚI SÚC SINH
(Câu 785 đến câu 848)
Để còn giờ viếng thăm cõi khác
Cái cõi này nói thiệt cho nghe
Loài này tội lắm ai dè
788 Dễ thấy dễ biết cận kề bên ta
Đủ hình tướng hằng sa vạn loại
Đủ sắc màu tiếng nói âm ba
Cũng có lớn nhỏ bé già
792 Sinh lão bịnh tử trầm kha não tình
Cũng sướng khổ nhục vinh nếm đủ
Cũng tranh giành tật đố triền miên
Giết nhau cấu xé liền liền
796 Ăn tươi nuốt sống oan khiên dậy trời
Giữa sống chết thời thời kinh khủng
Giữa lớn nhỏ ngấu nghiến dã man
Tranh nhau mà sống bạo tàn
800 Giết nhau mà sống vô vàn thảm thương
Biểu lộ hết bản năng thú tính
Lột phơi trần chủng loại súc sinh
Còn chi mà nói tội tình
804 Thế giới hoang dại lao linh sinh tồn
Một đêm ngày mất còn vô số
Hăm bốn giờ sinh tử vô biên
Nhìn chung khắp chốn mọi miền
808 Đâu đâu cũng vậy oan khiên vô bờ
Loài súc vật giờ giờ đều chết
Mọi súc sinh phút phút đều tiêu
Chết không kịp phát tiếng kêu
812 Thiên hình vạn trạng chữ nhiều là bao
Con chim non cất cao tiếng hót
Cánh vạc bay đuổi bóng chiều hôm
Đêm đêm lên tiếng vô chừng
816 Ngày ngày réo gọi vừng đông thức rồi
Chưa kịp đi chó ngồi đợi cửa
Chưa kịp về mèo ngó bếp quanh
Trong hồ cá lội lăn tăn
820 Ngoài ao động sóng gió len đưa vèo
Đàn trâu bò eo kèo đồng ruộng
Kéo cày bừa từng luống đất tươi
Gà, heo, vịt, ngỗng reo cười
824 Thương không gia súc cùng người nhân gian
Rồi con kiến, con ong, con muỗi
Con ễnh ương, dế nhũi, ve sầu
Hiền như chim sẻ, bồ câu
828 Dữ như cú vọ, còn thua thú rừng
Nào hùm thiêng cõi riêng hùng cứ
Nào còn voi, sư tử sống bầy
Vi trùng lí nhí mảy may
832 Mỗi loài mỗi loại ngủ ngày thức đêm
Vô số kể trên không dưới nước
Vô số lượng dưới đất trên bờ
Giới thú y cũng ợm ờ
836 Khoa học, bác học phát khờ mà thôi
Mình chỉ là một người lê thứ
Hiểu mom mem hai chữ súc sinh
Một trong sáu loại chúng sinh
840 Cùng trong sáu nẻo hiển sinh ba đường
Nghiệp biệt nghiệp vô thường dị chủng
Tử với sinh vô tận thỉ chung
Khi nào khép lại vô cùng
844 Chúng sinh chưa chắc cáo chung tuyệt nòi
Bởi trùng trùng duyên khơi duyên khởi
Bởi vạn trạng sinh thái sinh môi
Trừ khi tánh giác lên ngôi
848 Cơ chừng im bặt lở bồi phù sinh.
KẾT THÚC TRƯỜNG CA
(Câu 849 đến câu 872)
Bút với mực như hình với bóng
Chữ với nghĩa hòa vọng lan xa
Tôi xin reo khúc Trường Ca
852 Trường Ca Vạn Hữu hằng sa vô cùng
Từ "Vô thỉ" mông lung huyễn ảo
Chữ "Vô chung" mộng mị tinh kỳ
Làm người hạnh phúc sống đi
856 Ba đường sáu nẻo nhất thì nhân sinh
Một chúng sinh tuyệt minh tuyệt thế
Có thức tình, tánh giác, tánh linh
Không quá sướng khổ lao linh
860 Trung dung tự quyết xuống lên đôi bờ
Không ai có quyền cơ sắp đặt
Cũng không ai thưởng phạt xin cho
Ngu, không đến độ phải mê
864 Dốt, không đến độ vật vờ bóng đêm
Khi tỉnh thức bóng đêm kỳ thú
Thắp đèn khuya tinh tú soi chơi
Thiên hà đại địa mỉm cười
868 Thái hư vũ trụ ngán người trần gian
Ồ, kìa trông nai vàng ngơ ngác
Đứng bên bờ suối hát gió reo
Phù sinh gối mộng đưa vèo
872 Trường Ca Vạn Hữu đẳng đeo vô cùng.
- Sáng tác nửa phần đầu năm 2003.
- Nhuận bút và hoàn tất tác phẩm ngày 26-8-2016.
TNT Mặc Giang